About Intellectual Property IP Training IP Outreach IP for… IP and... IP in... Patent & Technology Information Trademark Information Industrial Design Information Geographical Indication Information Plant Variety Information (UPOV) IP Laws, Treaties & Judgements IP Resources IP Reports Patent Protection Trademark Protection Industrial Design Protection Geographical Indication Protection Plant Variety Protection (UPOV) IP Dispute Resolution IP Office Business Solutions Paying for IP Services Negotiation & Decision-Making Development Cooperation Innovation Support Public-Private Partnerships The Organization Working with WIPO Accountability Patents Trademarks Industrial Designs Geographical Indications Copyright Trade Secrets WIPO Academy Workshops & Seminars World IP Day WIPO Magazine Raising Awareness Case Studies & Success Stories IP News WIPO Awards Business Universities Indigenous Peoples Judiciaries Genetic Resources, Traditional Knowledge and Traditional Cultural Expressions Economics Gender Equality Global Health Climate Change Competition Policy Sustainable Development Goals Enforcement Frontier Technologies Mobile Applications Sports Tourism PATENTSCOPE Patent Analytics International Patent Classification ARDI – Research for Innovation ASPI – Specialized Patent Information Global Brand Database Madrid Monitor Article 6ter Express Database Nice Classification Vienna Classification Global Design Database International Designs Bulletin Hague Express Database Locarno Classification Lisbon Express Database Global Brand Database for GIs PLUTO Plant Variety Database GENIE Database WIPO-Administered Treaties WIPO Lex - IP Laws, Treaties & Judgments WIPO Standards IP Statistics WIPO Pearl (Terminology) WIPO Publications Country IP Profiles WIPO Knowledge Center WIPO Technology Trends Global Innovation Index World Intellectual Property Report PCT – The International Patent System ePCT Budapest – The International Microorganism Deposit System Madrid – The International Trademark System eMadrid Article 6ter (armorial bearings, flags, state emblems) Hague – The International Design System eHague Lisbon – The International System of Appellations of Origin and Geographical Indications eLisbon UPOV PRISMA Mediation Arbitration Expert Determination Domain Name Disputes Centralized Access to Search and Examination (CASE) Digital Access Service (DAS) WIPO Pay Current Account at WIPO WIPO Assemblies Standing Committees Calendar of Meetings WIPO Official Documents Development Agenda Technical Assistance IP Training Institutions COVID-19 Support National IP Strategies Policy & Legislative Advice Cooperation Hub Technology and Innovation Support Centers (TISC) Technology Transfer Inventor Assistance Program WIPO GREEN WIPO's Pat-INFORMED Accessible Books Consortium WIPO for Creators WIPO ALERT Member States Observers Director General Activities by Unit External Offices Job Vacancies Procurement Results & Budget Financial Reporting Oversight

WIPO Arbitration and Mediation Center

QUYẾT ĐỊNH CỦA BAN TRỌNG TÀI HÀNH CHÍNH

Marriott International, Inc., Marriott Worldwide Corporation và Domain Admin, Domain Whois Protection Service / Tạ Ngọc Phúc

Vụ việc số: D2018-1518

1. Các Bên

Bên Khiếu Nại là Marriott International, Inc. và Marriott Worldwide Corporation, trụ sở tại Bethesda, Maryland, Hoa Kỳ, đại diện bởi BMVN International LLC, Việt Nam.

Bên Bị Khiếu Nại là Domain Admin, Domain Whois Protection Service, tại Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam/ Tạ Ngọc Phúc, tại Hà Nội, Việt Nam.

2. Tên Miền và Nhà Đăng Ký

Tên miền tranh chấp <marriottdanang.com> (gọi tắt là “Tên Miền Tranh Chấp”) được đăng ký với Công ty TNHH P.A Việt Nam (“Nhà Đăng Ký”).

3. Trình tự thủ tục vụ việc

Bên Khiếu Nại đã nộp Đơn Khiếu Nại tới Trung Tâm Trọng Tài và Hòa Giải của WIPO (“Trung Tâm”) vào ngày 06 tháng 07 năm 2018. Ngày 06 tháng 07 năm 2018, Trung Tâm gửi thư điện tử tới Nhà Đăng Ký yêu cầu xác minh thông tin liên quan tới Tên Miền Tranh Chấp. Ngày 09 tháng 07 năm 2018, Nhà Đăng Ký gửi thư điện tử trả lời Trung Tâm và xác nhận rằng Bên Bị Khiếu Nại chính là chủ thể đăng ký và cung cấp thông tin liên hệ chi tiết.

Trung Tâm xác nhận rằng Đơn Khiếu Nại đáp ứng các yêu cầu về hình thức của Chính Sách Thống Nhất Giải Quyết Tranh Chấp Tên Miền (gọi là “Chính Sách” hoặc “UDRP”), các Quy tắc Chính Sách Thống Nhất Giải Quyết Tranh Chấp Tên Miền (gọi là “Quy Tắc”) và Các Quy Tắc Bổ Sung Của WIPO đối với Chính Sách Thống Nhất Giải Quyết Tranh Chấp Tên Miền (gọi là “Quy Tắc Bổ Sung”).

Căn cứ vào đoạn 2 và 4 của Quy Tắc, Trung Tâm chính thức thông báo tới Bên Bị Khiếu Nại về Đơn Khiếu Nại và bắt đầu các thủ tục tố tụng vào ngày 17 tháng 07 năm 2018. Căn cứ vào đoạn 5 của Quy Tắc, hạn cuối nộp Phản Hồi là ngày 06 tháng 08 năm 2018. Bên Bị Khiếu Nại đã không gửi bất kỳ phản hồi nào. Theo đó, Trung Tâm thông báo sự không tuân thủ của Bên Bị Khiếu Nại vào ngày 09 tháng 08 năm 2018.

Trung Tâm bổ nhiệm ông Phạm Nghiêm Xuân Bắc là trọng tài viên duy nhất trong vụ việc này vào ngày 20 tháng 08 năm 2018. Ban Trọng Tài nhận thấy vụ việc đã được xác lập một cách hợp lệ. Ban Trọng Tài đã nộp Tuyên Bố Chấp Thuận và Giải Quyết Vụ Việc Công Bằng và Độc Lập theo yêu cầu của Trung Tâm để đảm bảo tuân thủ đoạn 7 của Quy Tắc.

4. Bối Cảnh của Vụ Việc

Bên Khiếu Nại được thành lập vào năm 1927 tại Hoa Kỳ và hiện là một trong những nhà cung cấp lớn nhất trên thế giới về khách sạn, nhà hàng, và dịch vụ khách sạn ở Hoa Kỳ và nhiều nước khác. Bên Khiếu Nại vận hành, nhượng quyền và cấp phép cho hơn 6.000 cơ sở lưu trú, nhà cho thuê và bất động sản nhà ở tại hơn 124 quốc gia với doanh thu 22,8 tỷ đô la Mỹ vào năm 2017.

Khách sạn MARRIOTT đầu tiên được mở tại Hoa Kỳ vào năm 1957 và hiện có hơn 550 khách sạn và khu nghỉ dưỡng MARRIOTT tại 61 quốc gia và hơn 150 khách sạn đang tiếp tục được phát triển trên toàn cầu. JW MARRIOTT Hotels & Resorts là một trong những thương hiệu khách sạn cao cấp của Bên Khiếu Nại, được thành lập năm 1984 và hiện có 81 khách sạn và khu nghỉ JW MARRIOTT tại 26 quốc gia, trong đó có Việt Nam. Thương hiệu COURTYARD BY MARRIOTT được dùng cho chuỗi khách sạn giá bình dân, thành lập từ năm 1983 và hiện có 1.100 khách sạn tại 42 quốc gia.

Tại Việt Nam, Bên Khiếu Nại hiện đang vận hành hai khách sạn JW MARRIOTT, một tại Hà Nội (từ năm 2013) và một tại Đảo Phú Quốc (từ năm 2017). Tin tức về việc xây dựng và đưa vào hoạt động 02 khách sạn này được quảng bá nhiều trên báo mạng và báo in, đặc biệt là vào giữa tháng 10 năm 2013.

Từ năm 1970, Bên Khiếu Nại đã đăng ký nhãn hiệu MARRIOTT và các nhãn hiệu phái sinh như JW MARRIOTT, COURTYARD BY MARRIOTT cho dịch vụ khách sạn, khu nghỉ dưỡng, nhà cho thuê, nhà ở (gọi chung là “Nhãn Hiệu MARRIOTT”) tại Hoa Kỳ. . Bên Khiếu Nại cũng sở hữu nhiều Nhãn Hiệu MARRIOTT tại nhiều quốc gia trên toàn thế giới, bao gồm, nhưng không giới hạn, ở Nhật Bản, Cộng đồng chung châu Âu, Trung Quốc, Cam-pu-chia và Úc. Tại Việt Nam, nơi Bên Bị Khiếu Nại cư trú, Bên Khiếu Nại là chủ sở hữu các nhãn hiệu sau, bao gồm, nhưng không giới hạn:

- Các đăng ký số 14711 và 14712 ngày 31/08/1994 cho nhãn hiệu “MARRIOTT”;

- Các đăng ký số 103764, 103765 và 103766 ngày 27/06/2007 và 113469 ngày 2/07/2007 cho nhãn hiệu “JW MARRIOTT”;

- Đăng ký số 161985 ngày 13/07/2009 cho nhãn hiệu “COURTYARD BY MARRIOTT, hình” .

Bên Khiếu Nại đang vận hành một trang web tại địa chỉ “www.marriott.com”, cung cấp thông tin liên quan đến khách sạn và cho phép người dùng toàn cầu có thể đặt phòng tại các khách sạn của Bên Khiếu Nại. Trang web “www.marriott.com” đạt hơn 9 triệu lượt truy cập trong tháng 07 năm 2017.

Tên Miền Tranh Chấp được đăng ký vào ngày 15 tháng 11 năm 2016. Khoảng đầu năm 2017, Tên Miền Tranh Chấp được dẫn tới trang web quảng bá việc bán và cho thuê các bất động sản trong dự án khách sạn JW MARRIOTT dự kiến được xây dựng tại Đà Nẵng. Sau đó, Tên Miền Tranh Chấp lại dẫn tới một trang web tương tự, cung cấp thông tin về khách sạn COURTYARD BY MARRIOTT sắp triển khai tại Đà Nẵng.

Ngoài ra, Bên Bị Khiếu Nại còn đăng ký và sử dụng một số tên miền khác chứa nhãn hiệu của các dự án bất động sản hoặc khu nghỉ dưỡng tại Việt Nam như <sunrisebaydanang.com>, <videclakeviews.com>, <laluna-resort.com>, <goldenpeaknhatrangs.com>, <kingpalacenguyentrai.com>, <vinhomespradise.com>, <fivestar-kimgiang.net>, <phuchungcomplex.net> và <luxuryapartmentdanang.info>.

5. Lập Luận Của Các Bên

A. Bên Khiếu Nại

Bên Khiếu Nại cho rằng cả ba tiêu chí nêu tại đoạn 4 của Chính Sách đều được đáp ứng trong vụ việc hiện tại, cụ thể như sau:

(i) Tên Miền Tranh Chấp tương tự gây nhầm lẫn với nhãn hiệu thuộc quyền sở hữu của Bên Khiếu Nại

Bên Khiếu Nại khẳng định Tên Miền Tranh Chấp được tạo bởi nhãn hiệu MARRIOTT ở phần đầu và địa danh “danang” (trong tiếng Việt là “Đà Nẵng” – tên một thành phố của Việt Nam) ở phần sau là gây nhầm lẫn cho người tiêu dùng, vì với sự nổi tiếng gắn liền với lĩnh vực khách sạn trong thời gian dài của Nhãn Hiệu MARRIOTT tại Việt Nam, sự kết hợp nêu trên sẽ khiến người dùng nhầm lẫn rằng Tên Miền Tranh Chấp liên quan đến một khách sạn, bất động sản hoặc dự án MARRIOTT ở Đà Nẵng của Bên Khiếu Nại.

Do đó, Bên Khiếu Nại cho rằng Tên Miền Tranh Chấp trùng hoặc tương tự gây nhầm lẫn với Nhãn Hiệu MARRIOTT mà Bên Khiếu Nại đang nắm giữ quyền.

(ii) Bên Bị Khiếu Nại không có quyền hoặc lợi ích hợp pháp đối với Tên Miền Tranh Chấp

Bên Khiếu Nại cho rằng Bên Bị Khiếu Nại không có quyền hoặc lợi ích hợp pháp đối với Tên Miền Tranh Chấp thông qua các lập luận sau:

(a) Bên Khiếu Nại đã xác lập các quyền của mình đối với Nhãn Hiệu MARRIOTT từ rất lâu trước khi Bên Bị Khiếu Nại đăng ký Tên Miền Tranh Chấp. Hơn nữa, Bên Khiếu Nại cho rằng với số lượng lớn bài báo liên quan đến các dự án mang Nhãn Hiệu MARRIOTT của Bên Khiếu Nại tại Việt Nam và việc Bên Bị Khiếu Nại sử dụng Tên Miền Tranh Chấp để dẫn đến trang web ban đầu giới thiệu về dự án JW MARRIOTT và hiện tại là dự án COURTYARD BY MARRIOTT cùng tại Đà Nẵng, rõ ràng Bên Bị Khiếu Nại đã biết về Nhãn Hiệu MARRIOTT của Bên Khiếu Nại tại thời điểm đăng ký và sử dụng Tên Miền Tranh Chấp;

(b) Bên Bị Khiếu Nại không có mối liên hệ hoặc liên kết nào với Bên Khiếu Nại, cũng như không được nhận bất kỳ li-xăng (cấp phép), cho phép hoặc sự chấp thuận nào, một cách rõ ràng hoặc ngụ ý, từ Bên Khiếu Nại để sở hữu hoặc sử dụng Nhãn Hiệu MARRIOTT trong tên miền hoặc theo bất cứ phương thức sử dụng nào khác;

(c) Bên Khiếu Nại cho rằng Bên Bị Khiếu Nại đã sử dụng Tên Miền Tranh Chấp để cung cấp dịch vụ một cách không ngay tình. Cụ thể, khi sử dụng trang web tại Tên Miền Tranh Chấp, Bên Bị Khiếu Nại không thể hiện một cách rõ ràng rằng Bên Bị Khiếu Nại là một thực thể kinh doanh độc lập và không có bất kỳ mối quan hệ nào với Bên Khiếu Nại; và

(d) Bên Khiếu Nại cũng khẳng định rằng không có chứng cứ nào cho thấy Bên Bị Khiếu Nại đã được biết đến rộng rãi bởi Tên Miền Tranh Chấp dưới bất kỳ hình thức nào, hoặc việc sử dụng tên miền là hợp lý hoặc hợp pháp và không vì mục đích thương mại.

Do đó, Bên Khiếu Nại cho rằng Bên Bị Khiếu Nại không có quyền hoặc lợi ích hợp pháp đối với Tên Miền Tranh Chấp.

(iii) Tên Miền Tranh Chấp được đăng ký và được sử dụng một cách không trung thực

Bên Khiếu Nại khẳng định rằng Tên Miền Tranh Chấp đã được Bên Bị Khiếu Nại đăng ký một cách không trung thực do Nhãn Hiệu MARRIOTT đã có danh tiếng và được biết rộng rãi trong lĩnh vực khách sạn và các lĩnh vực liên quan. Việc cố ý kết hợp một nhãn hiệu nổi tiếng vào tên miền của một chủ thể không có bất kỳ mối quan hệ nào với chính nhãn hiệu đó chứng tỏ việc đăng ký là không trung thực. Từ đó, Bên Khiếu Nại cho rằng Bên Bị Khiếu Nại đã chọn sử dụng Tên Miền Tranh Chấp một cách không trung thực, không có mục đích nào khác ngoài mục đích tạo ấn tượng về một mối quan hệ nào đó với Bên Khiếu Nại.

Bên Khiếu Nại khẳng định rằng cách thức sử dụng Tên Miền Tranh Chấp đã chứng tỏ Bên Bị Khiếu Nại đã đăng ký tên miền này một cách không trung thực, với mục đích gây nhầm lẫn cho người tiêu dùng để thu lợi nhuận, thông qua việc thể hiện rằng họ có mối liên hệ với Bên Khiếu Nại, từ đó thu hút người sử dụng Internet truy cập vào trang web của Bên Bị Khiếu Nại vì mục đích thương mại. Cụ thể, Bên Bị Khiếu Nại đã và đang sử dụng Tên Miền Tranh Chấp để dẫn đến trang web cung cấp thông tin cho người có nhu cầu mua hoặc thuê những căn hộ trong dự án có khách sạn COURTYARD BY MARRIOTT và khu căn hộ cao cấp MARRIOTT (thuộc dự án M Landmark) thông qua Bên Bị Khiếu Nại, và trước đó, một trang thông tin tương tự liên quan đến dự án khách sạn JW MARRIOTT ở Đà Nẵng.

Bên Khiếu Nại cũng khẳng định thêm rằng sự không trung thực của Bên Bị Khiếu Nại có thể được suy ra từ việc Bên Bị Khiếu Nại đã đăng ký nhiều tên miền chứa tên và nhãn hiệu của các dự án bất động sản hoặc khu nghỉ dưỡng của bên thứ ba tại Việt Nam. Các tên miền này dẫn đến các trang web có mục đích lôi kéo người mua hoặc thuê những căn hộ hoặc bất động sản trong các dự án đó.

Vì vậy, Bên Khiếu Nại cho rằng Tên Miền Tranh Chấp đã được Bên Bị Khiếu Nại đăng ký và sử dụng không trung thực.

Với các lập luận như vậy, Bên Khiếu Nại cho rằng các tiêu chí cho một vụ việc được giải quyết theo Chính Sách đều đã được xác lập, và trên cơ sở đó, yêu cầu ban hành phán quyết chuyển giao ngay lập tức Tên Miền Tranh chấp cho Bên Khiếu Nại.

B. Bên Bị Khiếu Nại

Bên Bị Khiếu Nại không phản hồi các lập luận của Bên Khiếu Nại.

6. Thảo Luận Và Nhận Định

A. Các Vấn Đề Trong Thủ Tục Tố Tụng

(i) Ngôn Ngữ Sử Dụng Trong Thủ Tục Tố Tụng

Đơn Khiếu Nại được nộp bằng tiếng Việt vào ngày 06 tháng 07 năm 2018. Vào ngày 09 tháng 07 năm 2018, Nhà Đăng Ký thông báo rằng ngôn ngữ của Hợp Đồng Đăng Ký là tiếng Việt.

Vì vậy, theo quy định tại đoạn 11(a) của Quy Tắc, sau khi cân nhắc tình tiết của vụ việc, Ban Trọng Tài quyết định rằng ngôn ngữ sử dụng trong thủ tục tố tụng này là tiếng Việt và theo đây ban hành Phán Quyết bằng tiếng Việt.

(ii) Danh tính của Bên Bị Khiếu Nại

Ban Trọng Tài lưu ý rằng vụ việc hiện tại liên quan đến dịch vụ đăng ký bảo mật và/hoặc dịch vụ đăng ký thông qua máy chủ proxy.

Theo Đơn Khiếu Nại được Bên Khiếu Nại nộp vào ngày 06/07/2018, chủ thể đăng ký Tên Miền Tranh Chấp được Cơ sở dữ liệu Whois trên trang web Domaintools.com xác định là “Domain Admin” (với tổ chức đăng ký là Domain Whois Protection Service). Tuy nhiên Bên Khiếu Nại lập luận và cung cấp các bằng chứng chứng minh chủ sở hữu và bên đứng đằng sau Tên Miền Tranh Chấp là “Tạ Ngọc Phúc” có địa chỉ tại Hà Nội, Việt Nam. Do đó, trong Đơn Khiếu Nại đã nộp, Bên Khiếu Nại xác định Bên Bị Khiếu Nại là “Domain Admin - Domain Whois Protection Service / Tạ Ngọc Phúc”.

Vào ngày 09/07/2018, Nhà Đăng Ký cho biết chủ thể đăng ký của Tên Miền Tranh Chấp là “Tạ Ngọc Phúc”.

Vì vậy, theo quan điểm tại đoạn 4.4.5 của Tổng Quan về Các Quan Điểm Chọn Lọc của Ban Trọng Tài WIPO liên quan tới UDRP, Phiên Bản Thứ 3 (“Tổng Quan Của WIPO - Phiên Bản Thứ 3”), Ban Trọng Tài xác định rằng “Domain Admin - Domain Whois Protection Service / Tạ Ngọc Phúc” là Bên Bị Khiếu Nại trong vụ việc này, như nêu tại Đơn Khiếu Nại được nộp ngày 06/07/2018 của Bên Khiếu Nại.

(iii) Bên Bị Khiếu Nại không phản hồi

Việc Bên Bị Khiếu Nại không đưa ra Phản Hồi không đương nhiên dẫn đến phán quyết có lợi cho Bên Khiếu Nại (Xem, ví dụ: vụ việc giữa Tradewind Media, LLC d/b/a Intopic Media và Jayson Hahn, WIPO Case No. D2010-1413vụ việc giữa M. Corentin Benoit Thiercelin và CyberDeal, Inc., WIPO Case No. D2010-0941). Tuy nhiên, Ban Trọng Tài có quyền đưa ra những suy luận phù hợp trên cơ sở việc Bên Bị Khiếu Nại không tuân thủ yêu cầu của Trung Tâm về việc phản hồi.

Theo đoạn 4(a) của Chính sách, để xem xét yêu cầu của Bên Khiếu Nại, Ban Trọng Tài đánh giá dựa trên ba tiêu chí sau đây:

(i) Tên Miền Tranh Chấp tương tự gây nhầm lẫn với nhãn hiệu thuộc quyền sở hữu của Bên Khiếu Nại;

(ii) Bên Bị Khiếu Nại không có quyền hoặc lợi ích hợp pháp đối với Tên Miền Tranh Chấp; và

(iii) Tên Miền Tranh Chấp được đăng ký và được sử dụng một cách không trung thực.

B. Trùng Hoặc Tương Tự Gây Nhầm Lẫn

Bên Khiếu Nại phải chứng minh hai yếu tố sau: (1) Bên Khiếu Nại có các quyền đối với nhãn hiệu, và nếu vậy; (2) Tên Miền Tranh Chấp trùng hoặc tương tự gây nhầm lẫn với nhãn hiệu của Bên Khiếu Nại.

Thứ nhất, Bên Khiếu Nại đã chứng minh một cách rõ ràng rằng Bên Khiếu Nại đã xác lập các quyền đối với Nhãn Hiệu MARRIOTT một thời gian dài trước khi Bên Bị Khiếu Nại đăng ký Tên Miền Tranh Chấp. Tại Việt Nam, nơi Bên Bị Khiếu Nại cư trú, Bên Khiếu Nại đã xác lập quyền đối với Nhãn Hiệu MARRIOTT kể từ năm 1994. Ngoài ra, Bên Khiếu Nại cũng chứng minh được rằng Bên Khiếu Nại đã sử dụng Nhãn Hiệu MARRIOTT trong một thời gian dài cho các hoạt động thương mại của mình, và cụ thể là cung cấp dịch vụ nhà hàng, khách sạn trên khắp thế giới. Ở Việt Nam, Bên Khiếu Nại đang vận hành hai khách sạn JW MARRIOTT tại Hà Nội từ năm 2013 và Phú Quốc từ năm 2017.

Thứ hai, Ban Trọng Tài cho rằng Tên Miền Tranh Chấp tương tự gây nhầm lẫn với Nhãn Hiệu MARRIOTT. Cụ thể, Tên Miền Tranh Chấp chứa toàn bộ nhãn hiệu MARRIOTT nổi tiếng mà hiện Bên Khiếu Nại đang nắm giữ độc quyền. Sự khác biệt giữa Tên Miền Tranh Chấp và Nhãn Hiệu MARRIOTT là phần hậu tố “danang” được thêm vào. Theo quan điểm của Ban Trọng Tài, hậu tố “danang”, viết đầy đủ bằng tiếng Việt là “Đà Nẵng”, là cụm từ được sử dụng rộng rãi để chỉ thành phố “Đà Nẵng” của Việt Nam. Do vậy, tương tự như trong các phán quyết UDRP trước đây, Ban Trọng Tài cho rằng hậu tố nêu trên là dấu hiệu chỉ địa điểm và do đó không tạo ra khả năng phân biệt giữa Tên Miền Tranh Chấp và Nhãn Hiệu MARRIOTT (Xem, ví dụ như trong vụ việc giữa Playboy Enterprises International Inc. và Joao Melancia, WIPO Case No. D2006-1106; vụ việc giữa AT&T Corp. và WorldclassMedia.com, WIPO Case No. D2000-0553; vụ việc giữa Six Continents Hotels, Inc. và CredoNic.com / Domain For Sale, WIPO Case No. D2005-0755; vụ việc giữa Six Continents Hotels, Inc. và Midas Search Limited, WIPO Case No. D2004-0986; vụ việc giữa Six Continents Hotels, Inc., Inter-Continental Hotels Corporation và South East Asia Tours, WIPO Case No. D2004-0388).

Thứ ba, tương tự như trong các phán quyết UDRP trước đây, Ban Trọng Tài cho rằng việc thêm yếu tố “.com”, tên miền quốc tế dùng chung cấp cao nhất (gTLD), vào Tên Miền Tranh Chấp không giúp cấu thành một cụm từ phân biệt theo quy định của Chính Sách (Xem, ví dụ: vụ việc giữa Volkswagen AG và Privacy Protection Services, WIPO Case No. D2012-2066; vụ việc giữa The Coca-Cola Company và David Jurkiewicz, WIPO Case No. DME2010-0008).

Trên cơ sở những nhận định nêu trên, Ban Trọng Tài cho rằng Tên Miền Tranh Chấp tương tự gây nhầm lẫn với Nhãn Hiệu MARRIOTT của Bên Khiếu Nại và tiêu chí thứ nhất nêu tại đoạn 4(a)(i) của Chính Sách được đáp ứng.

C. Quyền Và Lợi Ích Hợp Pháp

Đoạn 4(c) của Chính Sách quy định cụ thể nhưng không giới hạn các trường hợp mà nếu được chứng minh thành công, sẽ chứng tỏ quyền và lợi ích hợp pháp của Bên Bị Khiếu Nại đối với Tên Miền Tranh Chấp cho mục đich của đoạn 4(a)(ii) của Chính Sách. Cụ thể, đoạn 4(c) của Chính Sách quy định:

“Nếu bất kỳ trong số các trường hợp sau đây, cụ thể nhưng không giới hạn, được Ban Trọng Tài cho rằng đã được chứng minh dựa trên sự đánh giá của Ban Trọng Tài đối với các tất cả các bằng chứng được trình bày, sẽ chứng minh cho các quyền và lợi ích hợp pháp của bên bị khiếu nại đối với tên miền theo các mục đích của đoạn 4(a)(ii):

(i) Trước khi nhận được thông báo có tranh chấp, bên bị khiếu nại đã sử dụng hoặc chứng minh được là chuẩn bị sử dụng tên miền hoặc tên tương ứng với tên miền, liên quan tới việc cung cấp hàng hóa hay dịch vụ một cách ngay tình; hoặc

(ii) Bên bị khiếu nại (với tư cách cá nhân, doanh nghiệp, hoặc tổ chức khác) được công chúng biết đến thông qua tên miền đó thậm chí kể cả khi bên bị khiếu nại chưa có các quyền đối với nhãn hiệu hàng hoá hay nhãn hiệu dịch vụ; hoặc

(iii) Bên bị khiếu nại đang sử dụng tên miền hợp pháp phi thương mại hay đang sử dụng tên miền một cách đúng đắn, ngay thẳng, không có ý định trục lợi thương mại để đánh lạc hướng người tiêu dùng hay để làm giảm khả năng phân biệt của nhãn hiệu hàng hoá hay nhãn hiệu dịch vụ đang được đề cập tới.”

Nếu trong quá trình tố tụng UDRP, bên khiếu nại đã cung cấp đủ chứng cứ cho thấy các yêu cầu khiếu nại hoàn toàn có cơ sở, thì theo quan điểm đã được thống nhất trong các phán quyết UDRP trước đây, nghĩa vụ chứng minh quyền lợi hợp pháp đối với tên miền tranh chấp thuộc về bên bị khiếu nại. (Xem, ví dụ: vụ việc giữa Document Technologies, Inc và Truyền thông điện tử quốc tế Inc., WIPO Case No. D2000-0270; vụ việc giữa Julian Barnes và Old Barn Studios, WIPO Case No. D2001-0121). Trong vụ việc này, Ban Trọng Tài nhận thấy Bên Bị Khiếu Nại đã không nộp bất kỳ Phản Hồi nào và do đó, không đáp ứng được nghĩa vụ nêu trên.

Liên quan đến đoạn 4(c)(i) của Chính Sách, dựa trên các tình tiết mà Bên Khiếu Nại đưa ra, Ban Trọng Tài cho rằng Bên Bị Khiếu Nại không có bất cứ giấy phép, sự cho phép hoặc ủy quyền dưới bất kỳ hình thức nào từ Bên Khiếu Nại để sử dụng các nhãn hiệu của Bên Khiếu Nại, cũng không tồn tại bất cứ chứng cứ nào về việc Bên Bị Khiếu Nại nắm giữ bất kỳ quyền nào (đã hoặc chưa đăng ký) đối với Nhãn Hiệu MARRIOTT ở bất kỳ quốc gia nào trên thế giới. Theo quan điểm của Ban Trọng Tài, việc đăng ký Tên Miền Tranh Chấp trong trường hợp này có thể gây nhầm lẫn cho người tiêu dùng khi khiến họ tin vào một liên danh hoặc quan hệ khác giữa Bên Bị Khiếu Nại và Bên Khiếu Nại, trong khi thực tế không tồn tại mối liên hệ nào như vậy.

Bên Khiếu Nại đã chứng minh một cách rõ ràng rằng trước ngày Bên Bị Khiếu Nại nhận được thông báo về vụ việc này, Tên Miền Tranh Chấp dẫn tới một trang web quảng cáo dịch vụ môi giới của Bên Bị Khiếu Nại, liên quan đến việc bán hoặc cho thuê các dự án bất động sản mang Nhãn Hiệu MARRIOTT. Về vấn đề này, Ban Trọng Tài tiến hành xem xét các tiêu chí được đưa ra trong vụ việc Oki Data Americas, Inc. và ASD, Inc., WIPO Case No. D2001-0903 (“Oki Data”), cụ thể như sau:

Thông thường, một thương nhân mua đi bán lại, nhà phân phối hoặc cung ứng dịch vụ có thể thực hiện việc chào hàng hóa hoặc dịch vụ một cách ngay tình để bán hàng hóa hoặc cung cấp dịch vụ và như vậy, họ có các quyền và lợi ích hợp pháp đối với tên miền nếu việc sử dụng của những người này đáp ứng các tiêu chuẩn nhất định được mô tả trong phán quyết của vụ việc Oki Data:

- bên bị khiếu nại phải thực sự cung cấp các hàng hóa hoặc dịch vụ đang được đề cập tới;

- bên bị khiếu nại phải sử dụng trang web chỉ để bán các hàng hóa hoặc cung cấp dịch vụ mang nhãn hiệu đăng ký đó (nếu không, có khả năng rằng bên bị khiếu nại đang sử dụng nhãn hiệu có trong tên miền nhằm mục đích thu hút người tiêu dùng và sau đó chuyển hướng họ đến các hàng hóa hoặc dịch vụ khác);

- trang web này phải nêu rõ ràng và chính xác mối quan hệ của bên bị khiếu nại với chủ sở hữu nhãn hiệu; và

- bên bị khiếu nại phải không cố gắng “nắm quyền kiểm soát thị trường” đối với tất cả các tên miền liên quan, ngăn cản chủ sở hữu nhãn hiệu sử dụng nhãn hiệu của họ trong tên miền.

Ban Trọng Tài, tương tự như trong các quyết định UDRP trước đây, cho rằng các tiêu chí của vụ việc Oki Data vẫn thích hợp kể cả khi bên bị khiếu nại không phải là người cung cấp dịch vụ được ủy quyền (ví dụ như trong vụ việc giữa National Association for Stock Car Auto Racing, Inc. và Racing Connection / The Racin’ Connection, Inc., WIPO Case No. D2007-1524). Tuy nhiên, trong vụ việc này, Ban Trọng Tài cho rằng việc sử dụng Tên Miền Tranh Chấp đã không đáp ứng các tiêu chí Oki Data. Cụ thể:

Căn cứ vào các bằng chứng mà Bên Khiếu Nại cung cấp kèm theo Đơn Khiếu Nại, Ban Trọng Tài nhận thấy, trước ngày Đơn Khiếu Nại được nộp, trang web mà Tên Miền Tranh Chấp dẫn tới không chứa bất kỳ thông tin nào về mối quan hệ giữa Bên Bị Khiếu Nại với Bên Khiếu Nại, ngoại trừ tuyên bố tại phần dưới cùng của trang web này: “© Copyright 2016 / Website giới thiệu dự án căn hộ Marriott Đà Nẵng / All Right Reserved - Thông tin website chỉ mang tính chất tham khảo chưa được xác thực”. Về vấn đề này, Ban Trọng Tài lưu ý theo đoạn 2.8.1 của Tổng Quan Của WIPO - Phiên Bản Thứ 3, điều kiện để thương nhân mua đi bán lại hoặc nhà phân phối được công nhận là cung cấp một cách ngay tình các hàng hóa và dịch vụ thường bao gồm: “chào bán thực sự đối với hàng hóa hoặc dịch vụ, việc sử dụng trang web chỉ để bán hàng hóa mang nhãn hiệu đó, và trên trang web này phải nêu rõ ràng và chính xác mối quan hệ giữa người đăng ký tên miền với chủ sở hữu nhãn hiệu”. Tuy nhiên, trong vụ việc này, Ban Trọng Tài cho rằng ngôn ngữ của tuyên bố nói trên không thể hiện một cách rõ ràng và chính xác về tình trạng thực tế mối quan hệ giữa Bên Bị Khiếu Nại và Bên Khiếu Nại (ở đây là không tồn tại bất kỳ mối quan hệ nào). Thay vào đó, tuyên bố trên có thể khiến người tiêu dùng lầm tưởng rằng Bên Bị Khiếu Nại ít nhiều có mối quan hệ với dự án Marriott Đà Nẵng hay với Bên Khiếu Nại. Vì thế, Ban Trọng Tài, theo quan điểm tại theo đoạn 2.8.1 của Tổng Quan Của WIPO - Phiên Bản Thứ 3, cho rằng Bên Bị Khiếu Nại không thể được công nhận là ngay tình trong việc cung cấp dịch vụ ở vụ việc này.

Ngoài ra, Bên Khiếu Nại đã chứng minh một cách rõ ràng rằng trước thời điểm Đơn Khiếu Nại được nộp, Nhãn Hiệu MARRIOTT của Bên Khiếu Nại được hiển thị trên trang web tại Tên Miền Tranh Chấp mà không có bất cứ sự cho phép hoặc ủy quyền nào của Bên Khiếu Nại. Điều này làm tăng khả năng gây nhầm lẫn cho người dùng Internet rằng Bên Bị Khiếu Nại là bên cung cấp hoặc bên liên kết để cung cấp dịch vụ mang Nhãn Hiệu MARRIOTT, trong khi thực tế không có bất kỳ mối liên hệ/quan hệ kinh doanh nào như vậy tồn tại.

Vì những lý do trên, Ban Trọng Tài cho rằng việc sử dụng Tên Miền Tranh Chấp của Bên Bị Khiếu Nại không thể xem là cung cấp dịch vụ một cách ngay tình theo các tiêu chí Oki Data.

Bên cạnh đó, liên quan đến đoạn 4(c)(ii) của Chính Sách, Ban Trọng Tài cũng cho rằng Bên Bị Khiếu Nại đã không cung cấp được các bằng chứng chứng minh Bên Bị Khiếu Nại đã được biết đến một cách rộng rãi bởi Tên Miền Tranh Chấp.

Liên quan đến đoạn 4(c)(iii) của Chính Sách, Ban Trọng Tài nhận thấy Bên Bị Khiếu Nại không đưa ra bất kỳ chứng cứ hay lập luận nào về việc sử dụng Tên Miền Tranh Chấp một cách trung thực hoặc không nhằm mục đích thương mại. Thay vào đó, các nội dung như “Đăng ký đặt mua căn hộ MARRIOTT Đà Nẵng” hay “Liên hệ tư vấn đặt mua căn hộ” kèm theo thông tin liên hệ của Bên Bị Khiếu Nại được hiển thị trên trang web tại Tên Miền Tranh Chấp trước ngày Đơn Khiếu Nại được nộp cho thấy điều ngược lại. Theo quan điểm của Ban Trọng Tài, bằng việc sử dụng Tên Miền Tranh Chấp để hướng người dùng Internet đang tìm kiếm thông tin về các dự án của Bên Khiếu Nại tới dịch vụ của mình, Bên Bị Khiếu Nại đã có hành vi sử dụng thương mại Tên Miền Tranh Chấp. Thêm vào đó, các tình tiết của vụ việc đã chứng minh rằng Bên Bị Khiếu Nại có hiểu biết đầy đủ về Nhãn Hiệu MARRIOTT của Bên Khiếu Nại và đã có chủ ý lợi dụng danh tiếng của Bên Khiếu Nại để đạt được các lợi ích thương mại trên.

Như vậy, Ban Trọng Tài nhận định rằng Bên Bị Khiếu Nại không có quyền hoặc lợi ích hợp pháp đối với Các Tên Miền Tranh Chấp, và tiêu chí thứ hai theo đoạn 4(a)(ii) của Chính sách được đáp ứng.

D. Đăng Ký Và Sử Dụng Không Trung Thực

Đoạn 4(b) của Chính Sách quy định bốn trường hợp mà Ban Trọng Tài cho rằng nếu được chứng minh thành công, sẽ là bằng chứng cho việc đăng ký và sử dụng tên miền không trung thực. Cụ thể, đoạn 4(b) của Chính sách quy định:

“Cho các mục đích của đoạn 4(a)(iii), các trường hợp sau, cụ thể nhưng không giới hạn, nếu Ban Trọng Tài cho rằng đã được chứng minh thành công, sẽ là bằng chứng của việc đăng ký và sử dụng tên miền không trung thực:

(i) Trường hợp chỉ ra rằng người bị khiếu nại đã đăng ký hoặc đã có được tên miền chỉ nhằm mục đích bán, cho thuê hoặc nếu không thì chuyển nhượng đăng ký tên miền cho người khiếu nại là chủ nhãn hiệu hàng hoá hay nhãn hiệu dịch vụ hoặc chuyển nhượng cho đối thủ cạnh tranh của người khiếu nại với số tiền lớn vượt quá chi phí trên giấy tờ phát sinh trực tiếp cho người bị khiếu nại liên quan tới tên miền đó; hoặc

(ii) Bên bị khiếu nại đăng ký tên miền để ngăn cản chủ nhãn hiệu hàng hoá hay nhãn hiệu dịch vụ sử dụng nhãn hiệu đó trên tên miền tương ứng, với điều kiện bên bị khiếu nại đã từng thực hiện kiểu hành vi như vậy; hoặc

(iii) Bên bị khiếu nại đăng ký tên miền nhằm mục đích ngăn cản công việc kinh doanh của đối thủ cạnh tranh; hoặc

(iv) Bên bị khiếu nại, nhằm lợi ích thương mại, sử dụng tên miền để cố tình lôi kéo sự chú ý của người sử dụng Internet vào trang web của mình hoặc vào địa chỉ trực tuyến khác, bằng cách gây ra khả năng gây nhầm lẫn với nhãn hiệu của bên khiếu nại, khiến người sử dụng Internet nhầm lẫn về nguồn gốc, mối quan hệ tài trợ, sự liên hệ hoặc sự chấp thuận của bên khiếu nại đối với trang web hoặc địa điểm kinh doanh của bên bị khiếu nại, hoặc đối với một sản phẩm hoặc dịch vụ trên trang web hoặc địa điểm kinh doanh của bên bị khiếu nại.”

Mặc dù không phải là những trường hợp duy nhất, nhưng nếu một trong số bốn trường hợp trên trong đoạn 4(b) của Chính Sách được Ban Trọng Tài nhận định là tồn tại, thì đây sẽ là một trường hợp cho việc “đăng ký và sử dụng không trung thực”,

Đăng ký không trung thực

Ban Trọng Tài nhận thấy Nhãn Hiệu MARRIOTT của Bên Khiếu Nại đã được đăng ký và biết đến rộng rãi trên toàn thế giới trong lĩnh vực nhà hàng, khách sạn, khu nghỉ dưỡng. Ban Trọng Tài đồng quan điểm với nhận định trong các phán quyết UDRP trước đây cho rằng việc đăng ký tên miền chứa nhãn hiệu nổi tiếng bị coi là dấu hiệu rõ ràng của hành vi không trung thực. (Xem, ví dụ: vụ việc giữa Veuve Clicquot Ponsardin, Maison Fondée en 1772 và The Polygenix Group Co., WIPO Case No. D2000-0163; vụ việc giữa PepsiCo, Inc. và “null”, aka Alexander Zhavoronkov, WIPO Case No. D2002-0562). Trong vụ việc hiện tại, Ban Trọng Tài nhận thấy Bên Bị Khiếu Nại không thể không biết thông tin về hoạt động kinh doanh hay các nhãn hiệu nổi tiếng của Bên Khiếu Nại tại thời điểm đăng ký Tên Miền Tranh Chấp vì các lý do sau:

(a) Nhãn Hiệu MARRIOTT có tính tự phân biệt cao bởi lẽ chúng không mang tính mô tả và cũng không phải là tên thông dụng của bất kỳ sản phẩm hoặc dịch vụ nào; nhãn hiệu MARRIOTT gắn duy nhất tới các sản phẩm và/hoặc dịch vụ của Bên Khiếu Nại; đồng thời nhãn hiệu này đã được Bên Khiếu Nại sử dụng trong một thời gian dài và đạt được danh tiếng đáng kể, do đó Bên Bị Khiếu Nại không thể ngẫu nhiên chọn Nhãn Hiệu MARRIOTT để đưa vào sử dụng trong Tên Miền Tranh Chấp;

(b) Bên Bị Khiếu Nại rõ ràng có tiếp cận với Internet, báo chí hoặc phương tiện truyền thông khác mà ở đó, thông tin về các dự án mang Nhãn Hiệu MARRIOTT được quảng cáo rộng rãi tại Việt Nam và trên toàn cầu; và

(c) Tên Miền Tranh Chấp được đăng ký không lâu sau khi Bên Khiếu Nại và các đối tác của Bên Khiếu nại công bố thông tin về dự án M Landmark (bao gồm nhà ở tư nhân, khách sạn COURTYARD BY MARRIOT và khu cao hộ cao cấp MARRIOTT) và khách sạn JW MARRIOTT sắp triển khai tại Đà Nẵng. Ban Trọng Tài cho rằng Bên Bị Khiếu Nại đã biết Bên Khiếu Nại sẽ có nhu cầu cao về quảng cáo, tiếp thị trên Internet các dự án sắp trên. Điều này đồng nghĩa việc đăng ký tên miền kết hợp Nhãn Hiệu MARRIOTT và Đà Nẵng – địa danh dự kiến triển khai dự án - sẽ có ý nghĩa quan trọng đối với Bên Khiếu Nại. Trong bối cảnh như vậy, việc Bên Bị Khiếu Nại đăng ký Tên Miền Tranh Chấp sẽ ngăn cản Bên Khiếu Nại đăng ký hoặc sử dụng nhãn hiệu của họ trong một tên miền quốc tế “.com”, tên miền quốc tế dùng chung (gTLD) phổ biến nhất. Do vậy, đồng quan điểm với phán quyết UDRP trước đây, Ban Trọng Tài cho rằng hành vi nêu trên là không trung thực (Xem, ví dụ: vụ việc giữa General Growth Properties, Inc., Provo Mall LLC và Steven Rasmussen/Provo Towne Centre Online, WIPO Case No. D2003-0845).

Hơn nữa, khi truy cập trang web tại Tên Miền Tranh Chấp vào thời điểm ban hành Phán Quyết này, Ban Trọng Tài lưu ý nội dung “CHUYỂN NHƯỢNG WEBSITE VÀ DOMAIN. HOTLINE: 0982.631.582” (nội dung này không xuất hiện trong các tài liệu Bên Khiếu Nại cung cấp). Thông tin nêu trên thể hiện rõ ràng ý định của Bên Bị Khiếu Nại trong việc chào bán Tên Miền Tranh Chấp, dù đây có thể không là mục tiêu ban đầu của Bên Bị Khiếu Nại khi đăng ký Tên Miền Tranh Chấp.

Thêm vào đó, qua tra cứu trên “Whois” của Bên Khiếu Nại, Bên Khiếu Nại phát hiện Bên Bị Khiếu Nại đã đăng ký rất nhiều tên miền chứa các nhãn hiệu của bên thứ ba như <sunrisebaydanang.com>, <videclakeviews.com>, <laluna-resort.com>, <goldenpeaknhatrangs.com>, <kingpalacenguyentrai.com>, <vinhomespradise.com>, <fivestar-kimgiang.net>, <phuchungcomplex.net> và <luxuryapartmentdanang.info>. Ban Trọng Tài cho rằng việc đăng ký nói trên cho thấy Bên Bị Khiếu Nại rõ ràng đã lợi dụng các nhãn hiệu này với mục đích xấu thông qua sử dụng các nhãn hiệu của chủ thể khác trong các tên miền của Bên Bị Khiếu Nại, từ đó ngăn cản (các) chủ sở hữu sử dụng nhãn hiệu của họ trong các tên miền tương ứng. Với số lượng các tên miền được đăng ký dưới tên của Bên Bị Khiếu Nại như trên, rõ ràng Bên Bị Khiếu Nại đã thực hiện một “kiểu hành vi” lạm dụng nhãn hiệu. Hành vi này đã bị lên án trong các phán quyết UDRP trước đây, như tổng kết tại đoạn 3.1.2, Tổng Quan Của WIPO - Phiên Bản Thứ 3.

Những tình tiết trên cho thấy rằng Bên Bị Khiếu Nại đã không đăng ký Tên Miền Tranh Chấp một cách ngẫu nhiên. Bên Bị Khiếu Nại đã biết hoặc buộc phải biết Bên Khiếu Nại và Nhãn Hiệu MARRIOTT và tên miền <marriott.com> trước khi đăng ký Tên Miền Tranh Chấp. Vì vậy, Ban Trọng Tài coi việc đăng ký tên miền của Bên Bị Khiếu Nại là nhằm lợi dụng danh tiếng của Bên Khiếu Nại.

Sử dụng không trung thực

Ban Trọng Tài cho rằng Bên Khiếu Nại đã chứng minh một cách rõ ràng rằng bên cạnh việc sử dụng thành phần nổi bật của nhãn hiệu MARRIOTT trong Tên Miền Tranh Chấp, Bên Bị Khiếu Nại đã sử dụng tên miền MARRIOTT và các logo của Bên Khiếu Nại trên trang web mà không được bất cứ sự chấp thuận hoặc uỷ quyền nào từ Bên Khiếu Nại. Đồng thời, trên trang web đó,Bên Bị Khiếu Nại cũng không đưa ra những tuyên bố đúng đắn và chính xác về việc không tồn tại mối quan hệ thương mại với Bên Khiếu Nại. Về điểm này, Ban Trọng Tài cho rằng Bên Bị Khiếu Nại phải ý thức được các quyền sở hữu trí tuệ trong Nhãn Hiệu MARRIOTT bởi lẽ với danh tiếng của Bên Khiếu Nại trong lĩnh vực liên quan, Bên Bị Khiếu Nại biết và buộc phải biết về quyền sở hữu của Bên Khiếu Nại đối với Nhãn Hiệu MARRIOTT.

Do đó, dựa trên các tình tiết của vụ việc, Ban Trọng Tài cho rằng Bên Bị Khiếu Nại đã có dụng ý sử dụng Tên Miền Tranh Chấp để làm người tiêu dùng nhầm lẫn mà tin rằng trang web theo Tên Miền Tranh Chấp là có liên hệ, được chấp thuận hoặc theo đề xuất của Bên Khiếu Nại. Từ hành vi nói trên của Bên Bị Khiếu Nại, Ban Trọng Tài suy ra mục đích của Bên Bị Khiếu Nại trong việc sử dụng Tên Miền Tranh Chấp là nhằm lợi dụng uy tín và danh tiếng của nhãn hiệu của Bên Khiếu Nại, bất kể trong hiện tại hoặc tương lai, và từ đó trục lợi bất chính. Hành vi đó là dấu hiệu cho sự không trung thực của Bên Bị Khiếu Nại theo quy định tại đoạn 4(b)(iv) của Chính Sách.

Xem xét tất cả các vấn đề trên, Ban Trọng Tài quyết định rằng Tên Miền Tranh Chấp đã được Bên Bị Khiếu Nại đăng ký và sử dụng một cách không trung thực theo đoạn 4(b)(iv) của Chính Sách, và tiêu chí thứ ba của đoạn 4(a)(iii) của Chính Sách được đáp ứng.

7. Quyết định

Vì những lý do nêu trên, theo quy định của đoạn 4(i) của Chính Sách và đoạn 15 của Quy Tắc, Ban Trọng Tài quyết định rằng Tên Miền Tranh Chấp <marriottdanang.com> được chuyển giao cho Bên Khiếu Nại.

Phạm Nghiêm Xuân Bắc
Trọng tài viên duy nhất
Ngày 31 tháng Tám năm 2018